Câu chuyện của tôi – Hành trình trở về với di sản Trần
Từ thuở nhỏ, tôi đã lớn lên trên mảnh đất Tức Mặc – vùng quê hiền hòa gắn liền với bao huyền thoại của triều Trần. Tuổi thơ tôi thấm đẫm trong mùi khói hương mỗi dịp theo chân bà và bố mẹ đi lễ ở đền Thiên Trường, đền Cố Trạch, đền Trùng Hoa và chùa – tháp Phổ Minh. Khi ấy, tôi chỉ biết nơi đây là chốn linh thiêng, thờ phụng tổ tiên dòng dõi nhà Trần và các vị tướng tài ba của dân tộc. Trong tâm trí non nớt của một đứa trẻ, đó là thế giới của những anh hùng huyền thoại, của tiếng trống hội, của sắc cờ đỏ rực trong nắng xuân.
Thế rồi hôm nay, trong tiết học Lịch sử và Địa lý, khi được nghe cô giáo giảng về bài “Nước Đại Việt thời Trần (1226–1400)”, tôi bỗng như được mở ra một chân trời mới. Giọng cô vang đều, say sưa kể về những chiến công hiển hách, những vị vua anh minh, và cả tinh thần “Hào khí Đông A” lừng lẫy một thời. Mỗi lời giảng của cô khiến tôi cảm thấy dòng máu tự hào đang chảy trong tim – dòng máu của những người con đất Trần.
Tôi chợt nhận ra rằng, những ngôi đền, ngọn tháp quen thuộc mình từng đi qua không chỉ là nơi thờ tự, mà còn là những trang sử sống động – nơi lưu giữ linh hồn và trí tuệ của cả một triều đại vàng son. Bỗng nhiên, mảnh đất Tức Mặc quê tôi trở nên thiêng liêng hơn bao giờ hết; từng viên gạch, mái ngói, từng làn khói hương như đang kể lại câu chuyện về một thời Đại Việt rực rỡ và kiêu hùng.
Câu chuyện của tôi – Hành trình trở về với di sản Trần
Từ thuở nhỏ, tôi đã lớn lên trên mảnh đất Tức Mặc – vùng quê hiền hòa gắn liền với bao huyền thoại của triều Trần. Tuổi thơ tôi thấm đẫm trong mùi khói hương mỗi dịp theo chân bà và bố mẹ đi lễ ở đền Thiên Trường, đền Cố Trạch, đền Trùng Hoa và chùa – tháp Phổ Minh. Khi ấy, tôi chỉ biết nơi đây là chốn linh thiêng, thờ phụng tổ tiên dòng dõi nhà Trần và các vị tướng tài ba của dân tộc. Trong tâm trí non nớt của một đứa trẻ, đó là thế giới của những anh hùng huyền thoại, của tiếng trống hội, của sắc cờ đỏ rực trong nắng xuân.
Thế rồi hôm nay, trong tiết học Lịch sử và Địa lý, khi được nghe cô giáo giảng về bài “Nước Đại Việt thời Trần (1226–1400)”, tôi bỗng như được mở ra một chân trời mới. Giọng cô vang đều, say sưa kể về những chiến công hiển hách, những vị vua anh minh, và cả tinh thần “Hào khí Đông A” lừng lẫy một thời. Mỗi lời giảng của cô khiến tôi cảm thấy dòng máu tự hào đang chảy trong tim – dòng máu của những người con đất Trần.
Tôi chợt nhận ra rằng, những ngôi đền, ngọn tháp quen thuộc mình từng đi qua không chỉ là nơi thờ tự, mà còn là những trang sử sống động – nơi lưu giữ linh hồn và trí tuệ của cả một triều đại vàng son. Bỗng nhiên, mảnh đất Tức Mặc quê tôi trở nên thiêng liêng hơn bao giờ hết; từng viên gạch, mái ngói, từng làn khói hương như đang kể lại câu chuyện về một thời Đại Việt rực rỡ và kiêu hùng.

