Hành trình trải nghiệm – Dòng chảy tự hào từ di sản quê hương

Hành trình trải nghiệm – Dòng chảy tự hào từ di sản quê hương
Sau tiết học “Nước Đại Việt thời Trần (1226–1400)”, nhà trường tổ chức cho chúng tôi một chuyến trải nghiệm về các di tích lịch sử – văn hóa của quê hương Tức Mặc. Hôm ấy, bầu trời trong xanh, nắng nhẹ như phủ một lớp vàng ấm lên từng mái ngói rêu phong của đền Trần. Tôi bước qua cổng tam quan, nghe tiếng chuông ngân vang và hương trầm lan tỏa, lòng dâng lên cảm giác thiêng liêng khó tả.
Cô hướng dẫn kể rằng Đền Thiên Trường là nơi thờ 14 vị vua Trần – những người đã làm rạng danh non sông. Tôi lặng nhìn những hàng cột lim cổ kính, nghĩ về bao thế hệ đã sống và chiến đấu dưới ánh hào quang của triều đại ấy. Từ đây, nhà Trần đã mở ra thời kỳ thịnh trị bậc nhất trong lịch sử nước ta.
Tiếp đó, chúng tôi đến Đền Cố Trạch – nơi thờ Hưng Đạo Đại Vương Trần Quốc Tuấn, vị anh hùng dân tộc vĩ đại đã ba lần chỉ huy quân dân Đại Việt đánh tan quân Nguyên – Mông xâm lược. Nghe thầy kể chuyện “Hịch tướng sĩ”, tôi như thấy bóng Người hiện lên giữa tiếng trống lệnh và cờ chiến phấp phới. Trong giây phút ấy, niềm tự hào dân tộc dâng trào, nước mắt tôi bỗng rưng rưng mà không rõ vì sao.
Rời Đền Cố Trạch, đoàn chúng tôi đến Đền Trùng Hoa – nơi tôn vinh công lao và sự nghiệp của các bậc tiên tổ nhà Trần. Không gian nơi đây trang nghiêm, tĩnh lặng, những tán cây cổ thụ soi bóng xuống giếng ngọc trong veo. Tôi nghe cô giáo kể rằng chữ “Trùng Hoa” nghĩa là “nở hoa lần nữa”, tượng trưng cho sự phục hưng và kế tục tinh thần Đông A qua nhiều thế hệ.
Cuối hành trình, chúng tôi đến Chùa – Tháp Phổ Minh. Ngọn tháp 14 tầng sừng sững vươn cao, những viên gạch cổ xếp đều như chứa đựng hơi thở của thời gian. Đây từng là trung tâm Phật giáo lớn thời Trần – nơi kết hợp giữa tinh thần Thiền phái Trúc Lâm và tư tưởng trị quốc của triều đình. Ngước nhìn lên đỉnh tháp, tôi cảm nhận sâu sắc niềm tự hào rằng quê hương mình không chỉ là đất của những chiến công, mà còn là đất của trí tuệ và tâm linh Việt.
Khi chuyến đi kết thúc, lòng tôi vẫn còn ngân vang những âm thanh, sắc màu, và cảm xúc từ mỗi di tích. Tôi chợt hiểu rằng, mỗi viên gạch, mỗi pho tượng, mỗi dòng chữ khắc đều là minh chứng cho một thời kỳ rực rỡ trong lịch sử dân tộc. Chính nơi này đã nuôi dưỡng trong tôi một tình yêu sâu sắc với quê hương, với Tổ quốc, và một ước mơ giản dị mà lớn lao – trở thành hướng dẫn viên du lịch, để được kể lại cho mọi người, nhất là du khách bốn phương, về vùng đất linh thiêng của nhà Trần, về hào khí Đông A và vẻ đẹp bất diệt của văn hóa Việt Nam.
Tôi tin rằng, mỗi lần kể lại câu chuyện của quê hương, là một lần tôi được sống lại niềm tự hào của tổ tiên. Và cũng chính từ những chuyến đi nhỏ hôm nay, trong tim tôi đang khởi đầu một hành trình dài – hành trình gìn giữ và lan tỏa dòng chảy di sản Trần đến với thế hệ mai sau.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *